Welcome khách ghé nhà Su
Welcome khách ghé nhà Su
Sẻ chia tâm sự phập phù, viển vông!
Sẻ chia tâm sự phập phù, viển vông!
Trang
6/5/10
Ô, hay nhở(?)!
Một ngày đẹp trời, có người bảo mình là: "ngố". Ức! Họ đang trách mình hay đang hỉ hả nhỉ? Nếu ngày ấy mình không ngố? Chẳng thấy ân hận tẹo nào!
Chúng nó quây lấy mình: "Tưởng mày thông minh thế mà chết vì cái sự thiếu suy nghĩ, thích làm gì thì làm, lộc - phúc trong tay mà không biết hưởng!". Ơ hóa ra mình chẳng biết tính toán gì(?)!
Mẹ quyết định cho mình ...một đống tiền. Số tiền nhẩm lên cũng thấy toát mồ hôi. Hai mươi năm rồi hầu như như mẹ không cho mình thứ gì. Hoàn cảnh trớ trêu lại khiến mình sung túc? Dù ngây ngất nhưng mình không nhận. Nghĩ thương bố quá, chẳng nhẽ không còn cách nào? Mẹ khóc và mắng mình: "dốt"! Có thể lắm! Chưa lúc nào mình làm mẹ hài lòng cả.
Phó tổng và cả Trưởng ban bất thình lình kéo mình lên gặp Sếp lớn. Khen ngợi rồi đề đạt xin người. Mình chỉ biết ngồi im. Chắc lúc đó trông mình ngớ nghỉn lắm!
Thật buồn cười! Những ngày tháng này dạy cho mình phải tìm mọi cách mà sống tích cực. Hiển nhiên một chân lý rằng sướng hay khổ là do mình tất tật. Ấy thế mà trong môn học cuộc đời, mình chỉ là một đứa trò chậm hiểu. Đã khó bảo, bản mặt lại cứ nhơn nhơn. Thật khó chịu! Nhưng mình vẫn thấy hài lòng lắm! Hài lòng về mọi sự mình đã quyết và đã làm, hài lòng ngay cả trong những sai lầm và thất bại!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Tao thì đang mong có 1 cục tiền rơi trúng đầu mà chưa có đây này, hoàn cảnh của mày có thể khác nhưng mày nên nghĩ về sự vất vả của 2 vc chồng mày vì lũ con mà cho qua những mâu thuẫn với mẹ, cầm lấy tiền đi mày ạ :D
Đăng nhận xét