Welcome khách ghé nhà Su

Welcome khách ghé nhà Su
Sẻ chia tâm sự phập phù, viển vông!

Trang

31/3/10

Con xin lỗi Cha!



Câu con vẫn quen nói hàng ngày với mọi người cho dù xa lạ. Nhưng con chưa một lần nói với Cha: "Cho con xin lỗi!"

Con xin lỗi Cha bởi đã bao lần con cãi lại! Cãi từ những chuyện cỏn con cho tới khi trở thành thói quen con không thể ...thiếu. Đến hôm nay,Cha lại gọi tên con trong cơn mê sảng: "Đội mũ lên. Phải giữ gìn sức khỏe!". Cha đâu còn nghe được lời con cãi?!

Con xin lỗi bởi từng oán trách bàn tay Cha không dang ra cho con bám, vịn! Để giờ đây con mới hiểu: vì bàn tay đó mà con biết tự lập, biết trân trọng mọi thứ có được từ chính sức lao động của mình. Không ủ ấm chúng con trong vòng tay nhưng Cha luôn dõi theo từng bước đi và động viên để chúng con không chùn bước.

Con xin lỗi Cha! Bởi con còn dỗi hờn cả khi Cha đang trong cơn bạo bệnh: nén đau đớn tột cùng, Cha lại lặng yên để... nghe... con khóc!

Con xin lỗi Cha!

Không có nhận xét nào: