Chú thích: giấy vẽ do cô giáo phát - sản phẩm của Dutch Lady cung cấp |
"Kiến thích hát, thích nhảy nhót suốt ngày!"
Uh, thì bố mẹ không nghi ngờ về "năng khiếu" ấy của con tuy cũng phải thừa nhận rằng vấn đề thẩm âm còn khá là nan giải. Nhưng còn chuyện thích vẽ thì khác. Con và em Bắp mở miệng ra là: "Vẽ! Vẽ!" làm nhiều lúc bố mẹ ..."cả tin" cố gắng trang bị cho con đủ loại bút màu, bút sáp, rồi giá vẽ, thảm vẽ với hi vọng ...mong manh. Và lần nào cũng thế, tác phẩm của con luôn chỉ là những con..."rồng đất" thậm chí còn không nằm nổi cho ngay ngắn mà cứ cuộn vào nhau nhằng nhịt y như cái mớ len rối lúc còn nhỏ mẹ vẫn thường bò dưới gầm những chiếc máy dệt trên nhà ông bà ngoại để sưu tập sao cho thật nhiều.
Ở trường, theo dõi thấy môn mỹ thuật cũng chiếm ưu thế trong giáo trình học của các con. Mẹ đã tỉnh táo hơn, không còn cảm giác trông đợi. Như tác phẩm cắt dán ngày con mới đi học, mang về khoe rối rít, bố mẹ"choáng váng khi nhìn đi nhìn lại vẫn thấy cá "bơi" trên trời và, sao mọc dưới... nước. Nhưng "bức tranh trừu tượng" đó vẫn được trân trọng trưng lên ở nơi dễ thấy nhất trong nhà.
Rồi một buổi chiều, con đi học về chạy ra ôm cổ, thì thầm vào tai mẹ: "Mẹ ơi, con tặng mẹ này. Mẹ xinh đẹp lắm!". Ngỡ ngàng nhìn con và nhìn tờ giấy con nâng niu trên tay với nét vẽ nghệch ngoạc. Mẹ tự hào lắm lắm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét